“Come on a my house!”

/
0 Comments
“Come on a my house!”

Đây là nhà riêng của Hey! Say! JUMP ~


Mọi sản phẩm của HSJ sẽ được lưu trữ tại đây.
Mình, KDX sẽ phụ trách lau chùi, dọn dẹp cũng như tung hàng ở nơi này ~
Trong JUMP, Ichiban của mình là Yama-chan ~ <3 lão ấy sẽ được mình gọi bằng đủ các tên, từ Núi chằn, mặt bánh bao, Ryo-chan đến các thể loại biệt danh “mỹ miều” khác.


[Dưới đây là phần tự kỉ của KDX khi Núi chằn bước sang tuổi 21]
(khuyến cáo, đừng đọc, dài lắm, nhảm lắm)
Tôi biết cậu với vai trò là một diễn viên trước. Và tất nhiên là thích một Yama diễn viên hơn hẳn ca sĩ ~ 
Những vai diễn của cậu đem đến cho tôi những cảm giác rất khác biệt, không phải là phong cách chuyên nghiệp như Sato hay Miu; nó vẫn còn gì đó rất non nhưng chân thật, hút hồn, và một khi đã xem là không thể rời mắt được.
. Đầu tiên là ở vai Kindaichi (2013|2014) nhé!
Đây cũng là lần đầu tiên gặp cậu 
Tất nhiên là trong một tình huống chả đẹp đẽ gì? 
Hai tay cầm 2 cái bánh bao có chấm đỏ ở giữa, dí vào ngực mình rất hồn nhiên để chụp ảnh, luôn miệng hô vang: "Mite! Mite!" =)) 
Nhưng khi đụng chuyện thì sắc mặt và thái độ nghiêm túc thay đổi đến chóng mặt 
Một Kindaichi rất trẻ con nhưng vô cùng mạnh mẽ. Với một fan của manga như tôi mà khi xem live-action cứ liên miệng lảm nhảm: "Đúng là Kindaichi của tôi rồi!" thì xem như cậu thành công =))
Thế hệ thứ 4 của Kindaichi rất đáng ghi nhớ ~ 
. Tiếp theo là một Takasugi bí ẩn, lạnh lùng trong Scrap Teacher (2008). Lúc nào cũng trắng đen rõ ràng, luôn âm thầm quan sát và giải quyết sự việc theo chiều hướng tối ưu nhất. Bộ phim này về cơ bản có một tác động không nhỏ vào suy nghĩ và vấn đề trường lớp của tôi ~ nhìn mọi thứ dịu dàng hơn một tý ~ và thật may là mọi điều đã ổn ~
. Rồi đến Ryuu trong Tantei Gakuen Q (2006) ~  cái mặt như vậy mà cho đóng cái vai vừa đau khổ, vừa lạnh lùng gì đâu  Ryuu càng xem càng khiến tôi quằn quại  Gì mà "Hãy cứ để tôi tự chiến đấu với số mệnh của mình" chứ? Em chỉ là một đứa con nít đang tuổi ăn, tuổi chơi, hồn nhiên vô tư cơ mà. "Cười lên đi mà Ryuu! Onegai!" tôi cứ vừa xem phim vừa lảm nhảm liên hồi như vậy đó! Và tất nhiên, cảm giác chủ quan của tôi là vai Q đã bị mờ nhạt 
. Phim gần đây nhất xem của cậu là Daichi trong Risou no musuko (2012). Chắc đây là bộ film có vẻ tươi sáng nhất :)) Và chắc cũng không phải ngẫu nhiên khi bộ phim đó đến với tôi một cách rất kịp thời. Tôi đã tự giải thoát bản thân mình với những vấn đề gia đình ra khỏi tình huống tồi tệ nhất gần đây nhờ vào một vài chi tiết trong phim. Xin chân thành cảm ơn sự tác động tích cực đó 

Còn với vai trò là một ca sĩ  
giọng của cậu cho đến bây giờ có một sự tiến bộ rõ rệt
ngày càng trầm ấm và sexy :))
Một đứa chả bao giờ có đủ kiên nhẫn để nghe một bài nhạc mới quá 10s nếu như nó không thật sự thu hút như tôi mà cứ mỗi lần nghe thì rất khó pause lại giữa chừng :))
Mỗi lần cậu solo làm tôi bấn :)) ngọt ngào gì đâu ~ 
Trong một Making cậu có tâm sự: Em phải cố gắng thôi, vì các cậu ấy đáng sợ lắm ~". Lúc đầu nghe thì tôi nghe cho vui thôi, cậu lúc nào chả là trung tâm, sợ hãi cái gì  =)) nhưng khi xem Asia frist tour, Summary các năm tôi mới thật sự hiểu ý nghĩa của câu nói đấy. Các thành viên trong HSJ thật sự rất đáng sợ  Dù không phải là trung tâm, không solo,... nhưng mỗi người đều luôn nổi bật. Bằng chứng là mặc dù xem với mục đích ủng hộ cậu là chính nhưng dần dần ánh nhìn của tôi cứ hướng về Chinen, Yuto, Dai-chan,... :)) nếu không biết cậu trước thì đối với HSJ, chưa chắc tôi đã là fan của cậu 
Vậy nên ngay từ nhỏ, lúc nào cậu cũng luôn cố gắng để hoàn thiện bản thân mình ~ 
Mà có thật là cậu bị sợ độ cao ko vậy?  trong mấy buổi concert thấy bay lượn dữ dội lắm mà 

Và cuối cùng là về con người cậu
Một đứa luôn hoài nghi mọi thứ như tôi thì việc yêu thích một idol hơi khó.
Có đứa nào vừa ngồi xem show vừa lẩm bẩm thế này như tôi không: "Cười như vậy mà có vui thiệt không đó?/ Sau máy quay họ có như vậy không?... bla bla..."
Vâng, hình như sâu trong tâm thức, đối với tôi, mọi biểu hiện của idol đều bị cho là giả dối. Con người nó vậy nhưng biết sao bây giờ =))
Nên việc yêu mến cậu Núi nay cho đến bây giờ chính bản thân tôi còn thấy kì lạ thay cho mình :))
Nụ cười hồn nhiên từ lúc nhỏ đến lớn đó làm sao tôi có thể kết luận là dối trá được? 
Cả cái vẻ ngu ngu ngơ ngơ ở mấy show truyền hình nữa :)) nói thật là trẻ con quá đi :)) chả biết gì hết trơn  tự tin gì đâu không =))
và trong những chương trình ăn uống thì bao giờ cũng rất nhiệt tình =))
Kim Ngưu mà  cái sở thích nấu ăn chắc để phục vụ cho nhu cầu ăn uống ko có điểm dừng của cậu =))
Cái mặt cứ ăn vào là bự ra mà ko chừa 

Và một trong những nguyên nhân làm tôi ngưỡng mộ cậu là vì cậu sinh 1993  hơn tôi có một tuổi thôi mà sao giỏi quá vậy? mà sao lúc nào cũng luôn cố gắng và hết mình trong công việc vậy? 
Nhìn lại mình tự nhiên thấy xấu hổ 
Nói thẳng ra là vừa ngưỡng mộ vừa ghen tỵ với Núi-chan 

Tóm lại thì tôi rất rất là quý mến cậu ~
Ấn tượng ban đầu để mọi người đến với cậu có lẽ là một khuôn mặt kawaii, ánh mắt lấp lánh hút hồn,... nhưng sau đó mọi thứ còn lại nơi cậu (ít nhất là đối với bản thân tôi) chính là một cậu bé luôn nỗ lực không ngừng cho ước mơ, công việc của mình. Một con người tình cảm, hồn nhiên nhưng lại đầy kiêu hãnh. Có cảm giác cậu được sinh ra để tỏa sáng ~~~
[dù không được cao cho lắm =)) 1m61 =)) tôi đã cười muốn rụng cả răng khi đọc info của cậu =)) có 3 trang, trang ghi 1m59, 1m61, và bên trang chính thức của Johnny ghi 1m65 =)) 1m65 là đêu phải không? =)) ]

Cuối cùng...
chúc mừng sinh nhật Núi-chan ~ 
05/09/1993 ~ 05/09/2014
21 tuổi vui vẻ, hạnh phúc, ngày càng thành công trong sự nghiệp
hôm nay chắc được tặng nhiều dâu lắm =)) ăn ít thôi kẻo đau bụng 
chờ drama Kindaichi của cậu ~ 
*nhìn cái má là muốn bẹo quá đi  *

*lảm nhảm level cao của một con nhỏ mê trai  *

Mình có một mối quan tâm đặc biệt đến tình bạn giữa Yama và Yuuto ~ rất thích nhìn hai cậu ấy đi bên nhau


Yuuto – Yama – Yuri là bộ ba thần thánh của mình ~ <3


JUMP là một gia đình lớn đầy vui nhộn và yêu thương ~ <3







You may also like

No comments: