► Chơi thể thao là cách thức để phát huy toàn bộ khả năng của cơ thể ◄

Sự nháy bén trong tư duy phải song hành cũng lòng can đảm là điểm mấu chốt trong thể thao. Thể thao có khả năng đánh thức những tiềm năng của con người. Yamada cũng không ngoại lệ, thể thao đã thức tỉnh một con người khác bên trong cậu ấy.

________

Tôi chạy 50m chỉ mất có 7s thô nên lúc tiểu học và trung học, tôi luôn nằm trong top đầu của hội thao và là thành viên chủ lực của đội chạy tiếp sức. Nhưng thực tế thì bản thân tôi không có giỏi thể thao mấy. Sức bền không có tốt nên vẫn thường lệt đệt trong mấy cuộc thi marathon. Hay rê được quả bóng vào rổ cũng là cả một kì tích. Thâm chí, tôi còn chả biết tý gì về luật bóng chày nữa cơ. Vậy nên, ở giải bóng chày Johnny, tôi đã phải nhờ Nakai (Masahiro) –kun chỉ cho mình. Lúc đó, Nakai-kun là pitcher, tôi giữ chốt gôn 3, anh ấy muốn làm một cú double play nên đã ném một quả bóng siêu nhanh về phía tôi. Đương nhiên là tôi không thể bắt được cú đó rồi… Sau đó chỉ biết rối rít xin lỗi....

Tôi cũng không nhớ rõ lắm việc mình bắt đầu chơi bóng đá từ lúc nào. Hình như cỡ lớp 5 th bắt đầuì tham gia đội J League Junior Youth. 2, 3 năm sau thì vào đội bóng của khu phố. Lúc đó cỡ cấp 2 hay cấp 3 gì đấy. Lúc dự tuyển vào đội, tôi được làm đội trưởng luôn. Nội dung thi yêu cầu mỗi người tự chọn vị trí mà mình muốn rồi chia đội ra thi đấu với nhau trong 5 trận. Lúc đó tôi chả muốn gây sự chú ý với ai hết, cũng không nhất định phải đậu nên cứ lặng lẽ làm thủ môn thôi. Hơn nữa, ở vị trí đó, tôi có thể giúp được rất nhiều cho những thành viên khác. Nhưng đội của tôi cực yếu, tiếng còi vào trận vừa vang lên là thấy mấy đội khác di chuyển nhanh chóng mặt luôn. Vậy mà thi xong, tôi là người duy nhất của đội đậu. Nghĩ lại chắc không phải do mình làm thủ môn tốt mà có lẽ là ở khả năng quan sát và chia sẻ với mọi người. Trong thể thao, tinh thần đồng đội rất quan trọng, và cả khả năng xứ lý tình huống bất ngờ nữa. Bóng đá đã dạy cho tôi rất nhiều thứ nên nó cực kì quan trọng và có ý nghĩa với tôi.




Bóng đá luôn là môn thể thao tôi xem và chơi nhiều nhất. Nhưng gần đây, bỗng nhiên lại có hứng thú với mấy môn võ thuật. Sáng nay, lúc ngâm mình trong bồn tắm, tôi đã xem judo bằng điện thoại. Tôi cực hâm mộ Akiyama Yoshihiro-san đó. Anh ấy đúng là một chuyên gia judo mà. Trong những trận đấu, lúc nào ảnh cũng cực ngầu và chuyên nghiệp. Hơn nữa, lúc nào ảnh cũng tập trung cao trong lúc chuẩn bị đưa ra một quyết định gì đó quan trọng. Dù là idol hay là võ sĩ thì cũng đều nhận được những kinh nghiệp quý báu qua những thử thách hằng ngày cả ha ~

Về phần mình, để tập luyện, tôi, Chinen và Keito thường xuyên rủ nhau chơi đá bóng. Gần đây tôi bỏ hẳn tập gym để cố làm cơ thể trông nhỏ lại một tý cho phù hợp với vai diễn mới của mình. Không có chế độ tập luyện nào đặc biệt cả, chọn một cái máy tập để giữ cơ thể có vận động thôi. Hiện giờ, movie “Ansatsu Kyoushitsu” đã quay được hơn nữa rồi. Nhân vật Nagisa của tôi mang một vẻ đẹp trung tính ha~ Đúng theo nguyên tác thì đó là cậu bé có khuôn mặt tròn với một bờ vai hẹp. Nhưng dù làm cách nào thì vai tôi cũng chả hẹp lại được (cười) nhưng ít nhất thì khuôn mặt “bánh bao” phúng phính của tôi cũng giống nguyên tác đó ~

Tự hào mà nói thì tôi cũng là tuýp người có thể kiểm soát được thể trạng của mình. Hơn nữa cũng nhanh học được những kĩ năng mới lắm nên tự thấy là con người mình đầy tính “thể dục thể thao”. Nhưng nếu một ngày đẹp trời nào đó, chẳng may nhận được một vai diễn phải bơi lội thì… Tôi không biết đâu na ~ chắc lúc đó phải tập đến chết để mà có được cái thân hình tháp ngược mất!

trans by [KDX]



_____________

~ Núi chơi bóng đá thì tài rồi  ~ hồi xem JE thi đấu với nhau, cứ đá banh là bạn ấy tỏa sáng :))
Trong YYJ cũng vậy, bóng ném cũng siêu  mấy cú sky play cực kakkoi ~ 
~ SK cách đây mấy tháng thì thừa nhận là mình không biết bơi roài =)) Cả Chii và Hikka nữa  Nếu JUMP mà tổ chức thi bơi chắc sẽ thành thảm họa  <-- tự nói luôn 
~ Còn vụ cái mặt phúng phính hợp với Nagisa thì khỏi bàn. Đang dưỡng mặt tròn hèn gì dạo này nhìn mặt như cái mâm 
=))